Xem phần 1 ở đây
Quy·ước chữ·viết·tắt:
Thông báo: Từ vựng tiếng Hàn thường gặp nhất từ 301 trở đi có tính phí. Vui lòng xem hướng dẫn bên góc phải. Notice: 6000 most common Korean words with sample sentences and explanations from 301 are not free. Please contact us at nguyentienhai@gmail.com for more details. Website for learning Korean language effectively in shortest time, fast learning Korean, 6000 most common Korean words, basic Korean words with sample sentences,
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Minh Hải. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Minh Hải. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014
Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011
Tiểu·từ·điển phương·ngữ Huế
Người·soạn: Nguyễn·Tiến·Hải,
Ngô·Đức·Tài, Nguyễn·Minh·Hải.
Cập·nhật vào ngày 15
tháng 01 năm 2011.
Nhận·xét về một số đặc·điểm của phương·ngữ Huế:
1.
Các tiếng trong tiếng
phổ·thông (tiếng Việt chuẩn quốc·gia hiện nay) có vần tận·cùng là t thì
bị đổi thành c, ví dụ: nhất=> nhấc, cất=>cấc, ướt=>ước,
mứt=>mức, tuất=>tuấc, chuột=>chuộc,...
2.
Các tiếng trong tiếng
phổ·thông có vần tận·cùng là n thì bị đổi thành ng,
ví dụ: san=>sangcần=>cầng, lăn=>lăng, nhưng lên vẫn
đọc lên chứ không đọc lêng, phiên=>phiêng,
can=>cang,
3.
Các tiếng trong tiếng
phổ·thông có vần là anh thì bị đổi thành ăn (gần ân),
ví dụ: chanh=>chăn, anh=>ăn,...
4.
Các tiếng có phụ·âm s bị
đổi thành phụ·âm x
5.
Các tiếng có vần oi bị
đổi thành vần oai, ví dụ: nói=>noái, khói=>khoái.
6.
Các tiếng có vần ach bị
biến đổi thành vần gần với ăt, sách=>sắt
Bảng·kê dưới đây liệt·kê những từ người Huế dùng. Xin vui lòng xem thêm Tiểu·từ·điển phương·ngữ tỉnh Quảng·Bình.Có một số từ người Quảng·Bình và người Huế dùng chung chúng tôi không nhắc lại ở trong bảng này nữa.
Nhãn:
Huế,
Ngô Đức Tài,
Nguyễn Minh Hải,
Nguyễn·Tiến·Hải,
phương ngữ Huế,
Phương·ngữ tiếng Việt,
tiếng địa phương,
tiếng Huế,
từ địa phương,
từ điển
Tiểu·từ·điển phương·ngữ Quảng·Bình
Cập·nhật vào ngày 17 tháng 01 năm 2011. (558 mục·từ)
Nhận·xét về một số đặc·điểm của phương·ngữ tỉnh Quảng·Bình:
- Các tiếng trong tiếng phổ·thông (tiếng Việt chuẩn quốc·gia hiện·nay) có dấu·ngã (~) thì thường được phát·âm thành dấu·nặng (.), ví dụ: đã => đạ, đũa => đụa, mỡ =>mợ,...
- Một số ít tiếng có dấu hỏi bị biến thành dấu nặng: cửa => cựa,
- Các tiếng có vần ưng => ơng. Ví·dụ: trứng => trớng, mừng=>mờng, đựng=>đợng,…
- Vần ông => ôông. Ví·dụ: không => khôông, ông => ôông, công việc => côông việc, chồng sách => chôồng sách,...
- Vần oc => ooc, vd: học => hoọc, đọc => đoọc, mọc => moọc, móc => moóc,...(nhưng điều này không phải luôn luôn đúng, ví·dụ: "con cóc" vẫn là "con cóc", ...)
- Các tiếng có phụ âm nh => d (z), ví·dụ: nhiều => diều, nhãn => dản, nhà => dà,…
- Các xã khác nhau trong tỉnh, thậm chí hai làng cạnh nhau cũng có tiếng nói khác nhau (đáng kể hoặc không đáng kể), cụ thể là cách phát âm các phụ âm và một số nguyên âm bị lệch chuẩn.
Ví·dụ, dân xã Hoàn·Trạch (huyện Bố Trạch) thường phát·âm các tiếng có phụ·âm đầu là d, gi thành r, ví dụ: con dao => con rao. Dân thôn Đại Nam 1, xã Đại Trạch, huyện Bố Trạch thường phát âm chữ d như chữ th trong các từ tiếng Anh this, that, the, ví dụ: dạ dày => dạ thày. Còn dân thôn Đại Nam 2 ở kế bên phát âm chữ mặn => ma..ạn,...
Quy·ước chữ·viết·tắt:
Nhãn:
Nguyễn Minh Hải,
Nguyễn·Tiến·Hải,
phương ngữ Quảng Bình,
Phương·ngữ tiếng Việt,
Quảng Bình,
tiếng địa phương,
tiếng Quảng Bình,
từ địa phương,
từ điển
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)