Hiển thị các bài đăng có nhãn PhD. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn PhD. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Five things successful PhD students refuse to do

High achievers work out how to stand their ground and make the most of every opportunity.

Too many PhD students feel as if they can’t do anything but show up to the lab and look busy. Photograph: Alamy
W

hen my first year as a PhD student became a daily grind of going to several classes a day and learning endless new experiments and procedures in the lab, I looked around for inspiration from older and more successful students.

What were they doing differently? I eventually realised that the high-achieving postgrads all had one thing in common: refusal. Here are five things they simply refused to do:
1) Feel like a failure

Like most other students, I started my PhD as one of the smartest kids in college. But in graduate school, everyone was smart. I was no longer special – I was normal. I went from being a big fish in a small pond to just being a fish. I came to realise that a lot of students felt like failures. Some of them were able to shake this feeling. But others went on to develop mental illnesses. One student, whom I knew personally, ended up taking his own life after just one year.

Feeling like a failure as a PhD student is a serious issue. Studies and reports increasingly show that mental illness is on the rise in academia. One of the biggest reasons that it's rising is because many academics are perfectionists and are not willing to accept failure as part the process of learning. Many of them are also unwilling to reach out to other students or faculty for help. Instead, they isolate themselves and work harder and harder until something snaps.

Successful PhD students aren't perfectionists and they refuse to isolate themselves. These students realise that failing is the fastest way to learn.

They're not ashamed to say, "I don't know." They're also not ashamed to ask for help, especially when they're facing very real problems like depression, anxiety, or other mental health issues. Admitting that you don't know something or asking for help is not defeat, it's success.

The key is to allow for failure without feeling like a failure. If you do start feeling like a failure, don't isolate yourself. Instead, reach out. Ask for help and allow others to support you.

2) Feel out of control

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

Tản mạn về mảnh bằng Ph.D

Tác·giả: Ngô Quang Hưng

Những năm gần đây có khá nhiều sinh viên Việt Nam du học ở Mỹ và nhiều nước khác, bằng nhiều con đường khác nhau. Người có học bổng, chức trợ giảng (teaching assistant - TA), hoặc trợ nghiên cứu (research assistant - RA), người thì du học tự túc. Tôi không nhớ chính xác là đã đọc ở đâu đó rằng có hơn nghìn du học sinh mỗi năm sang Mỹ. Nhiều người trong số họ theo học tiến sĩ (Ph.D).

Thông tin về làm thế nào để xin học bổng, TA, RA, xin thư giới thiệu, cách viết dự định cá nhân (personal statement), vân vân đầy rẫy trên các mailing lists trên Internet.

Thế nhưng, một số câu hỏi quan trọng mà tôi ít thấy sinh viên hỏi là: "tại sao lại học Ph.D?", "có đáng bỏ thời gian học Ph.D hay không?", "làm thế nào để đánh giá mảnh bằng Ph.D?", "tôi có đủ khả năng để học Ph.D hay không?", "học Ph.D xong rồi làm gì?", vân vân.

Có lẽ ta cần một luận án ... Ph.D để trả lời phần nào thỏa đáng các câu hỏi trên. Cũng có lẽ có ai đó trong các ngành giáo dục hay tâm lý học đã làm rồi. Về mặt kinh tế thì một người bạn cho tôi biết đã có cả mớ công trình nghiên cứu về “cái giá của giáo dục” (returns to education).

Trong bài viết này, tôi thử lạm bàn lan man xung quanh các câu hỏi trên. Bài viết hoàn toàn không mang tính hàn lâm (academic), nghĩa là sẽ không có các con số thống kê, bảng phân tích, để ủng hộ một (vài) luận điểm nào đó. Sẽ không có tham khảo đến các nguồn thông tin tín cẩn và các thứ tương tự. Tác giả chỉ dựa trên các kinh nghiệm, quan sát, và suy nghĩ cá nhân, sau gần chục năm học và "hành nghề" Ph.D ở Mỹ.


Tôi chắc là một cá nhân khác trong hoàn cảnh của tôi sẽ có không ít ý kiến bất đồng. Tôi cũng không có tham vọng nói hết được những cóp nhặt kinh nghiệm của mình. Ngoài ra, tôi sẽ nhấn mạnh nhiều hơn mặt trái của việc học Ph.D.

Ðiều tôi hy vọng là qua bài viết này, tôi có thể giúp cho các sinh viên (cùng gia đình) sẽ và đang học Ph.D ít nhiều chuẩn bị tinh thần cho đoạn đường chông gai nhưng thú vị này; hy vọng chỉ ra được một góc nhìn khác về Ph.D so với quan niệm chung của xã hội.


1.     Ph.D là gì?