Hiển thị các bài đăng có nhãn Edison. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Edison. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

Lòng tin của cha mẹ dành cho con quan trọng nhường nào...

Người dịch: Nguyễn Tiến Hải

"Một ngày nọ Thomas Edison về nhà và đưa một tờ giấy cho mẹ cậu. Cậu nói với mẹ, "Thầy giáo con đưa tờ giấy này cho con và bảo con chỉ đưa nó cho mẹ thôi."

Bà mẹ vừa khóc vừa đọc to lá thư to cho con bà nghe "Con trai bà là một thiên tài. Trường học này quá nhỏ đối với cậu ấy và không có đủ giáo viên giỏi để dạy cho cậu ấy. Nên xin bà hãy tự mình dạy cậu ấy.".

Rất nhiều năm sau khi mẹ Edison qua đời và Edison đã là một trong những nhà phát minh vĩ đại thế kỉ. Một ngày nọ ông nhìn lại những vật kỉ niệm cũ của gia đình. Đột nhiên ông thấy một tờ giấy được gấp lại trong góc ngăn kéo bàn. Ông cầm lấy và mở ra. Trên tờ giấy viết rằng "Con trai bà là một đứa loạn óc (bệnh thần kinh). Chúng tôi sẽ không để cậu ấy tới trường nữa.".

Edison đã khóc rất nhiều và viết trong nhật ký của mình như thế này "Thomas Alva Edison đã từng là một đứa loạn tâm thần, nhưng nhờ có người mẹ anh hùng mà đã trở thành thiên tài của thế kỉ".


Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

Chiến·tranh của các dòng điện hay Ai phát·minh ra thế·kỉ 19 và thế·kỉ 20?

Thomas Edison

Edison nhìn cậu thanh niên cao lỏng khỏng, mặc cái áo rõ ràng không cùng bộ với cái quần, nét mặt vẫn chưa hết lộ vẻ mệt mỏi đang ngồi trước mặt mình, tuy rõ ràng đói rách nhưng không hề có vẻ rụt rè của kẻ mới đặt chân lên đất Mỹ:

- Cậu là Nicola Tesla à, có biết nói tiếng Anh không, sao lại ra nông nỗi này?

- Thưa ngài tôi đã bị đánh, bị cướp, bị vứt xuống khỏi chuyến tàu biển từ châu Âu sang đây cùng với vài hành khách, tuy vậy tôi vẫn giữ được bức thư giới thiệu tới ngài, xin ngài nhận lấy...

- Tiếng Anh của cậu cũng tạm đấy, ít nhất là tôi hiểu cậu. Thế cậu có tiền không, có người thân thích không, và định làm gì ở Mỹ? –Edison nhận lấy bức thư, mà ông đã biết nội dung. Trong thư cũng như trao đổi trước đây, Charles Batchelor-giám đốc chi nhánh lục địa châu Âu của Edison đã báo: “tuyệt đối không được để chàng trai này đi sang Nga! Thưa ông Edison, ông sẽ còn biết ơn tôi vì đã khuyên được anh ta tới với ngài sau rất nhiều giờ thuyết phục! Tôi có được biết 2 con người vĩ đại, người đầu tiên tất nhiên là ngài, nhưng người thứ hai không thể là ai khác, chính là anh ta đấy ạ!” Nhìn bộ dạng chàng trai, Edison chợt nhớ tới tuổi trẻ thất học phải đi bán hoa quả giúp mẹ, rồi bán báo trên tàu của mình.