Friday, November 2, 2012
Lê Nin và tổ tiên Do Thái của ông ta
http://www.sueddeutsche.de/kultur/verschwoerungstheorien-lenin-und-sein-juedischer-urgrossvater-1.1065462
http://inosmi.ru/history/20110228/166930202.html
Người dịch: theviewingplatform
http://inosmi.ru/history/20110228/166930202.html
Người dịch: theviewingplatform
Ở Liên Xô chi tiết tiểu sử về tổ tiên của Lê Nin, hóa ra, là người Do Thái, được giữ trong tuyệt mật. Người Do Thái thì làm sao? Tưởng có thể đặt dấu chấm hết lên điều đó, song vấn đề này đã và vẫn tiếp tục là cơ sở cho các giả thuyết về âm mưu lật đổ. Tất cả câu chuyện này được kể rõ trong một cuốn sách mới được phát hành.
Có những câu hỏi tưởng như vặt vãnh, song những câu trả lời cho chúng có thể rất không vặt vãnh. Nhà sử học Yohanas Petrovsky-Schtern từ Chicago đã hùng hồn chứng minh điều đó trong cuốn sách mới của mình. Nếu nói về tiến trình lịch sử, thì, về bản chất, việc Lê Nin mang dòng máu Do Thái hay không, hoàn toàn không có ý nghĩa. Nếu ông ta là người Ai-len hoặc Italy, thì điều đó có thể chỉ cần được nhắc qua trong phụ chú nghiên cứu lý lịch về ông ta.
Song, số là việc tìm kiếm các bằng chứng tính Do Thái của cuộc cách mạng vô sản thế giới luôn là đề tài yêu mến của các chủ thuyết âm mưu lật đổ, nên cụ tổ người Do Thái của Lê Nin Moschko Blank hấp dẫn sự chú ý đặc biệt nhiều hơn so với khi nếu tổ tiên của lãnh tụ cách mạng Nga là người Đức hoặc Thụy Điển.
Trong nghiên cứu súc tích và quan trọng này, Petrovsky-Schtern tìm ra được lời đáp cho năm câu hỏi: Cuộc sống ở địa danh mang tên Starokonstantiniv, nơi Moschko Blank trưởng thành, diễn ra như thế nào? Moschko Blank là ai? Thái độ của Lê Nin về người Do Thái? Ban lãnh đạo Liên Xô có thái độ thế nào, khi phát hiện ra tổ tiên người Do Thái của Lê Nin? Các tác giả cấp tiến cực hữu sử dụng “sự thật mới được khám phá” này như thế nào?
Bản thân cuộc đời Moschko Blank chứa đựng đủ cốt chuyện cho một tiểu thuyết hấp dẫn về xã hội Nga – Do Thái giai đoạn giữa thế kỷ XIX. Ông ta cho thuê ruộng, mua nông sản để sau đó bán lại, cũng như buôn rượu và vodka trong một quán buôn nhỏ của mình tại thành phố Starokonstantinov thuộc Ucraine. Năm 1803, cộng đồng Do Thái lần đầu tiên đưa ra lời buộc tội chống ông ta – ông ta tuồng như ăn cắp rơm và lừa các khách hàng. Sau đó là các khiếu nại nghiêm trọng hơn. Người ta buộc ông ta tội trong thời gian lễ Quá Hải, thay vì vodka hoa quả được phép, đã bán nước ủ men từ ngũ cốc mà việc bán nó, cũng như bánh mỳ chua và các ngũ cốc được gây men khác bị cấm trong thời gian lễ hội.
Nếu căn cứ theo các tài liệu, thì sau khi chuyển đến thành phố tỉnh lẻ lớn Zhitomir, Moschko Blank tiếp tục thể hiện tính ngang tàng của mình. Sau lần cãi nhau kế tiếp, ông ta bỏ tù con trai, phá sản, ông ta bất hòa với hàng xóm, bạn hàng và cộng đồng Do Thái.
Từ bỏ Do Thái giáo
Tất cả những xung đột này chỉ xác nhận việc xa lánh đã từng xảy ra trước đó của Blank khỏi Do Thái giáo và cộng đồng Do Thái mà ông ta từng là một bộ phận. Cuối cùng, vào năm 1844, sau khi vợ chết, ông ta nhập chính thống giáo và lấy tên Dmitry Ivanovich Blank. Hai con trai ông ta Abel và Yisroel được làm lễ rửa tội từ lâu, vào năm 1820, và việc này được làm nhằm mục đích nhận được cơ hội học ngành y ở St. Peterburg, một khi đã trở thành Dmitry và Aleksandr Blank.
Vladimir Ulianov (tức Lê Nin, chú thích của người dịch) lần duy nhất trong đời được trông thấy ông ngoại là bác sỹ Aleksandr Blank, người cho đến thời điểm đó đã 50 năm theo chính thống giáo. Bản thân Vladimir Ulianov lúc đó mới tròn hai tháng tuổi. Không có bằng chứng xác nhận việc Lê Nin, khi đã trưởng thành, biết việc ông ngoại cho đến năm mười sáu tuổi từng giao tiếp với cộng đồng Do Thái, và, hiển nhiên, ông ngoại không hề để lại bất kỳ dấu tích nào trong lý lịch của ông ta.
Sau khi Lê Nin chết vào năm 1924, chị gái Anna của ông ta tiến hành sưu tập tài liệu cho tiểu sử về ông ta, thì bà rất ngạc nhiên, khi phát hiện ra tằng tổ phụ Moschko Blank của họ là người Do Thái. Khi chuẩn bị đăng những tài liệu này, bà vấp phải sự phản đối từ phía ban lãnh đạo đảng. Người đầu tiên phản đối việc đăng các tài liệu được tìm thấy là giám đốc viện lịch sử đảng Lev Kamenhev. Sau đó, bà quay sang xin Stalin cho phép đăng, viện cớ việc đó có thể giúp chấm dứt nạn bài Do Thái phổ biến. Song cả trong trường hợp này bà cũng cụng đầu phải bức tường đá granit. Brezhnev và Gorbachiov cũng giữ lập trường tương tự về vấn đề này. Tài liệu bí mật bị cấm phổ cập, các nhân viên sở lưu trữ làm lộ bí mật bị trừng phạt. Bằng cách đó, ở Liên Xô, ông tổ người Do Thái của Lê Nin bị biến thành bí mật quốc gia được bảo vệ nghiêm ngặt và trở thành huyền thoại mà các thành phần cực hữu sau đó sử dụng rất tích cực.
Có nhiều nguyên nhân để che giấu sự thật này. Bất chấp tính quốc tế chủ nghĩa của phong trào cộng sản, ảnh hưởng của các lực lượng dân tộc chủ nghĩa của Nga trong hàng ngũ bolshevich ngày càng gia tăng. Lê Nin chính thức được coi là nhà cách mạng “Nga”. Vì thế các nhà lãnh đạo cộng sản lo ngại việc các câu chuyện về âm mưu lật đổ (theo thuyết âm mưu lật đổ này, người Đức trả tiền cho Lê Nin, một người Do Thái, để ông ta tiến hành cách mạng vô sản 1917 ở Nga, nhằm bằng cách đó đánh quỵ nước Nga từ bên trong, chú thích của người dịch) có chứng cớ mới, nếu để lộ ra bí mật rằng không chỉ Trotsky, Kamenhev và Zinoviev, mà cả Lê Nin cũng mang dòng máu Do Thái.
Đúng chuyện đó đã xảy ra sau khi Liên Xô tan rã: các thế lực quá khích cấp tiến, những người nhầm tưởng tất cả những gì được viết trong “Biên bản của các nhà thông thái phục quốc Do Thái” là sự thật, bắt đầu gọi Lê Nin là “Do Thái”, nêu danh ông ta là Blank và thấy trong ông ta một bộ phận của âm mưu lật đổ toàn cầu của người Do Thái. Cuốn sách mới được phát hành, song rất quan trọng để muốn nó được dịch ra tiếng Đức, không làm quen đọc giả với Lê Nin như một người Do Thái, bởi không bao giờ có chuyện như thế. Song cuốn sách sẽ kể rất rõ cho đọc giả về thái độ đối với đề tài Do Thái ở Liên Xô, cũng như các thế lực bài Do Thái ở nước Nga hiện nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét