Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Du lịch Việt giảm, tại Visa?


Tác giả: Dương Chính Chức
2015-05-26

"....Ở Hàn Quốc, nhiều nơi khách nước ngoài được hưởng giá rẻ hơn khách nội địa. Giá một chai nước, một bát cơm, một cái mũ là 100% đồng nhất trên toàn quốc, hotel, motel thì chênh lệch cực ít, tất cả các mặt hàng đều niêm yết giá trên sản phẩm. Ở VN, đấy là một giấc mơ..."

Định không nói nữa, định dựa hơi bác Mèo ở TBN, dưng mà đọc bài này, ngứa mồm nên lại nói thêm.
Các bác bên Du lịch đang cho rằng visa là rào cản chính của sụt giảm khách du lịch và việc miễn visa sẽ trở thành đòn bẩy cho việc phục hồi thị trường du lịch (Khách quốc tế vào Việt Nam liên tục giảm).

OM đang ở HQ nên sẽ dựa vào HQ để nói một tí.
  •  Tháng 01/2015 có hơn 700 nghìn khách nước ngoài vào VN, so với tháng 12/2014 thì tăng 6,6%, nhưng so với cùng kỳ 01/2014 thì giảm 9,7%.
  • Tính cho đến nay (5/2015), khách vào quan cửa hàng không chiếm 80,2% (tăng 8,2% so với cùng kỳ năm 2014), qua đường biển chiếm 0,98% và qua đường bộ chiếm 18,82%.
  • Về phân loại khách (chỉ tính khách du lịch): so với năm 2014, sang 2015 (tính đến 5/2015), lượng khách vào từ Hàn Quốc tăng 41,5%, từ Tây Ban Nha chiếm 30,6%, từ Phần Lan tăng 21,6%, từ Sing tăng 16,4%, từ Ý tăng 12,7%...Ngược lại, khách từ Hồng Công giảm 34,1%, từ Nga giảm 28,7%, từ TQ giảm 24,7%, từ Thái Lan giảm 21% và từ PLP giảm 19,5%... 
Như mọi người biết, từ 01/4/2015, ta áp dụng quy định XNC và lưu trú mới cho 7 quốc gia ta đơn phương miễn visa 15 ngày lưu trú, thay vì họ cứ vào 15 ngày, ra cái, hôm sau lại vào 15 ngày không visa thì họ phải tuân thủ 2 lần nhập cảnh miễn visa phải cách nhau ít nhất 30 ngày, không cho phép gia hạn lưu trú tại VN.

Cái này để chống lưu trú bất hợp pháp tại VN, cụ thể hơn là chống lao động bất hợp pháp tại VN. Lao động BHP nước ngoài tại VN cướp cơm áo gạo tiền của người lao động ta trên chính mảnh đất của ta.


Trước đây cho đến 01/04/2015, TCDL ăn gian tính tất cả khách nhập cảnh 15 ngày không visa là khách du lịch. Kỳ thực, không phải vậy. Khách thường vào làm việc ngắn hạn, dự hội nghị đi theo hình thức không visa 15 ngày rất nhiều, nhưng họ không phải là khách du lịch. Con số này phải chiếm tới 30-40% số khách nhập cảnh không visa. Nay có quy định mới, té ra rằng các bác đi công tác ngắn hạn (trên 15 ngày) buộc phải xin visa vì họ không thể xin gia hạn lưu trú tại chỗ (VN), còn khách du lịch, họ vẫn đi 15 ngày không visa. Con số thông kê tự nó được phơi bày. Nơi khác không biết chứ khách du lịch HQ đi VN vẫn nhộn nhịp thế. Con số cụ thể, hỏi các bác A72 thì biết.

Vấn đề của Du lịch VN không phải chỉ đơn giản là nhìn con số tăng hay giảm. Một lúc nào đó, khách có thể nhiều, nhưng thật hiếm những ai quay lại với gia đình họ.

Khách HQ vào VN, họ không quan tâm đến vấn đề có phí hay không phí visa bởi họ nộp một cục cho công ty du lịch HQ. Cái họ quan tâm là họ được hưởng cái gì trong chuyến du lịch VN của họ.

Đa phần, phản ảnh của khách du lịch HQ về VN là như thế này:
1. Về phong cảnh: Tuyệt con bà vời, mãn nhãn. Đấy, ta nên tự hào về điều này.
2. Về hiểu biết: Hiểu hơn về con người và đất nước VN, ngỡ ngàng khi 2 dân tộc lại có nhiều điểm giống nhau đến thế.

Đấy là 2 ưu điểm nổi bật, tiếc là nó lại là 2 ưu điểm duy nhất về tour du lịch VN.
3. Về hạ tầng: Bạn HQ bảo: đơn sơ, thân thiện tự nhiên thì cũng vừa phải thôi. Đầu tư Hạ tầng du lịch không có nghĩa là phá đi cái tự nhiên mà là tạo điều kiện để khách sướng hơn khi chiêm phong ngoạn cảnh ấy. Bạn nói nó quá nghèo, đơn sơ và giản tiện...so với HQ. Đường xá thì vừa xa vừa xấu, nguy cơ tai nạn nhìn thấy mười mươi, chỗ ăn ngủ thì ít, điều kiện cơ sở vật chất của quốc doanh hay tư nhân nó cũng tạm bợ và tệ như nhau, chả lẽ đi từ HN đến Sầm Sơn hay Đồ Sơn tắm biển cái lại về HN, không ngủ ở đấy nữa. Ở HQ, người ta chăm từng gốc cây ngọn cỏ, cái ốc vít cầu thang, sàn gỗ được để mắt, đánh bóng, kiểm tra hàng ngày. Tính tự nhiên không bị mất đi nhưng tiện nghi vẫn được đảm bảo đến từng ngóc ngách.

4. Dịch vụ: Cái này thì Bạn bảo: tệ thôi rồi. Dù biết công ty tại VN cố gắng lắm nhưng nó vẫn rất tệ, tệ từ cái đồ ăn, thức uống, cái đồ bán lưu niệm đến cái thái độ, cái sự tân tâm tận tụy của những nơi khách đi qua. Chặt chém tưng bừng, trộm cắp, móc túi, ăn xin, bán hàng rong, các loại ép mua...khách khiếp. Ở HQ, nhiều nơi khách nước ngoài được hưởng giá rẻ hơn khách nội địa. Giá một chai nước, một bát cơm, một cái mũ là 100% đồng nhất trên toàn quốc, hotel, motel thì chênh lệch cực ít, tất cả các mặt hàng đều niêm yết giá trên sản phẩm. Ở VN, đấy là một giấc mơ.

Một cái nữa liên quan đến dịch vụ là việc VN tuy có nhiều cảnh đẹp ,nhiều lễ hội nhưng nó khá tẻ, nội dung không phong phú. Ở HQ, ví dụ cái Cung vua, giờ nó chỉ còn là mấy cái nhà nhưng họ có thuyết minh bằng chữ rất kỹ, ít nhất, nhìn cũng biết nó là nơi nào, cái gì. Hàng ngày, họ cho thanh niên cao to, đẹp giai mặc đồ binh lính hồi xưa thực hiện canh gác, đổi gác. Có cả lễ đổi gác. Khách là cứ háo hức, chụp ảnh thoải mái, các anh lính cười tươi dù ngoài trời nắng như thiêu như đốt. Ý nói, phải phong phú nó lên, phải cụ thể nó lên. Ở nhà mình, vào Văn Miếu, xem bia, xem nhà xong, có mấy anh mấy chị kéo đàn dân tộc. Hết. Họ không hình dung được cuộc sống ở Văn Miếu xưa kia nó như thế nào. Không có hoạt động mô phỏng. Ở Huế, đố khách biết được cung đình xưa như thế nào.
Còn nhiều lắm. khách giảm không phải vì visa đâu, mà vì chán đấy. Tóm 1 câu ngắn gọn, bạn nói: Du lịch VN thiếu chuyên nghiệp.

Các Bạn HQ chỉ ra vài điểm thế này để vực dậy du lịch VN:
a. Tăng cường thành lập các cơ sở đào tạo Du lịch một cách chuyên nghiệp, bài bản.
b. Chuẩn hóa tiêu chuẩn nhân lực công tác trong nhành du lịch về chuyên môn, kỹ năng, hiểu biết, ngoại ngữ...
c. Có kết nối liên thông giữa các cơ quan du lịch địa phương với nhau và với TW, phải tạo sự đồng nhất về quản lý về mọi mặt, nhất là giá cả.
d. Cải thiện triệt để chất lượng dịch vụ du lịch, đảm bảo an ninh an toàn cho khách.
e. Mở rộng hợp tác với các nước trong lĩnh vực du lịch để họ có thể yên tâm đi bất cứ đâu bằng bất cứ phương tiện gì.
f. Đầu tư đầy đủ , đáp ứng nhu cầu của khách, cần tạo cho khách một ấn tượng đẹp. Kinh nhất là bọn chặt chém, các đội quân ăn xin ăn mày chuyên nghiệp nói tiếng Anh như ranh, các loại bán hàng rong bám dai như đỉa.
g. Đa dạng hóa các mặt hàng lưu niệm. Hiện nay, khách đến VN mua hàng lưu niệm chủ yếu là nón lá, mũ cối, mỹ nghệ, thổ cẩm, tranh cát, thực phẩm khô, quần áo dân tộc, quạt. Liệt về đầu số chủng loại thì thế là được rồi, mỗi tội là nó rất đơn sơ, tạm bợ, nhanh hỏng..và đắt.
....
Mà các bác Du lịch bảo thu được nhiều tiền từ khách du lịch. Này nhé, khách thì nộp tiền cả gói cho cty du lịch HQ, họ trích từ đấy, trả cho cty du lịch tại VN (cần phân biệt nhé, ko phải cty du lịch VN mà là tại VN), đa phần là cty của HQ. Khách đến sân bay, có ngay người của cty du lịch tại VN đón, họ đưa ra xe bus của họ, đưa về khách sạn của họ, ăn ở những nhà hàng HQ, đi tour theo lộ trình của họ, dừng nghỉ tại những nơi của họ. Hướng dẫn viên cho HQ, con số người Việt có chứng chỉ đếm toàn quốc chưa quá 2 bàn tay (hợp pháp). Toàn sử dụng chiu, các em biết tiếng Hàn, mang tiếng là HDV nhưng kỳ thực chỉ đi dịch hoặc điếu đóm linh tinh,còn giới thiệu về VN trong chuyến đi lại là..người HQ, những người ở lâu không chịu về. Ta thu được cái gì ngoài mấy cái nón, cái mũ? Bất cập lắm. Cứ cho là có nhiều khách du lịch HQ vào đi, nhưng cty VN chết vì không cạnh tranh được. Cty HQ ở đâu mà lắm thế? Họ mượn danh, đội lốt cty du lịch VN, kỳ thực, toàn Hàn. Vậy là, tiền của khách Hàn lại chui vào túi cty Hàn. Nó trốn thuế, có lấy được đâu.
Nhân nói về visa, sáng nay vừa nói với bác Mèo ở TBN rồi, đại loại là "Visa là cái chủ quyền và nó ra đời phục vụ nhiều mục đích, trong đó, nổi bật nhất là việc giữ an ninh nội địa. Khi còn visa, những trường hợp không hoan nghênh hoặc không cho vào thì sẽ ngăn được. Ít nhất, VN không phải là cái nơi để bọn thảo khấu giang hồ các nước vào ẩn náu. Đóng góp ngân sách là yếu tố đi sau cho dù, nó đóng góp rất lớn...HQ, NB, Mỹ hay các nước kiên quyết cô thủ visa có ảnh hưởng gì đến du lịch của họ cả. Khách nhiều như nêm dù họ vẫn phải trả phí visa vào Hàn hay các nước ấy. Cái sự chuyên nghiệp, chu đáo, sạch sẽ mới là cái ấn tượng cho hình ảnh một đất nước". Từ ngày miễn visa (2004) tới nay, biết bao phiền toái. Ai quen các bác A72 ấy, hỏi thì biết nó phức tạp như thế nào. Ta miễn visa để đổi lấy 1 USD tiền dịch vụ và phải chi 1,5 USD để xử lý các vấn đề phát sinh. Bao nhiêu bọn bị Cảnh sát HQ truy nã nó lượn sang VN theo lốt du lịch, mình lại mất công tìm, bắt, đuổi. Khổ vô cùng.
Người ta sẵn sàng chi tiền để vào với tư cách là một thượng đế thực thụ, được hưởng mọi dịch vụ chu đáo, ân cần, được sống trong môi trường an toàn, thoải mái hơn là vào nhà nghỉ miễn phí mà mọi thứ nó đều nhộm nhoạm. Vịnh Hạ Long hay Sơn Đoòng cũng không cứu vãn được nếu vẫn nhộm nhoạm thế.
Haizz, viết dài quá, mà chắc nhiều người đọng lòng trách cứ lắm. Nhưng đọc cái bài nó khó chịu quá, thành thử, nhiều nhời một tí.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét