Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Bệnh nể·sợ và tôn·trọng người Hàn quá mức

Tác·giả: Lê Huy Khoa

Rất nhiều người làm phiên dịch tiếng Hàn, hoặc đang làm ở công ty Hàn quốc, tiếp xúc với người Hàn, ít hay nhiều, đều có một cái tật, đó là tật sợ người Hàn, xếp Hàn, cũng giống như cái tật sợ người nước ngoài nói chung của người Việt vậy. 

Cuộc sống có cần sợ không nhỉ, cần lắm chứ, sợ cấp trên, sợ chết, sợ bệnh tật, .. thậm chí còn sợ vợ, nhưng sợ quá mức thậm chí sợ không đúng đối tượng thì cần phải bàn. Nhất là đi sợ người nước ngoài.

Tâm lý người dân của những nước nhỏ, thấp cổ bé họng khiến cho người Viet luôn sợ, sợ người nước ngoài có từ cái thời chống Mỹ, thời bao cấp kìa. Thấy mấy ông Nga sang là ngon lắm. .. sợ sệt. Bây giờ thì sợ Hàn, sợ Nhật, sợ người châu Âu.

Tư tưởng không sợ cũng đã thể hiện trong những su kien lịch sử. Một lần, khi ra ngoài Bắc bàn về đấu tranh miền Nam, ông Lê Duẩn nói: “Thưa Bác, chúng ta muốn thắng Mỹ, có một điều rất quan trọng là chúng ta phải không được sợ Mỹ, nhưng cũng không được sợ Trung Quốc và không được sợ Liên Xô”. 


Còn thời nay thì. 
Tiếp xúc với người Hàn, ai cũng nói khép lại quá khứ, nói thật là chúng ta đang sợ quá khứ ảnh hưởng hiện tại, chứ khép gì? 

Vào quán ăn, khách sạn vv của Vn, Hàn Quốc, khách Hàn vào là nhân viên cúi rạp đầu chào, cuống đít lên chạy, còn người Việt vào thì lờ đờ, nói năng chẳng thưa thẳng gửi. Khách Hàn sai gì thì vui vẻ, khách Việt sai gì thì cằm nhằm, càu ràu.
Thiếu gì ngườiViệt Nam bỏ tiền mời khách Hàn đi nhậu, trong khi nhân viên mình, đồng nghiệp thì chẳng đếm xỉa, mời được thằng Hàn đi chơi làm như vinh dự lắm.


Đi thăm mấy công ty Việt Nam cùng với khách Hàn Quốc mới thấy, khách Hàn được chào hỏi, niềm nở, còn khách Việt thì chẳng thèm chào, chẳng thèm hỏi thăm. Bữa rồi, thấy một cô gái xinh đẹp, viên chức nhà nước đường hoàng, thấy mấy anh chàng Hàn là xáp vào liền, hỏi thăm, xin email, face đủ thứ.


Nhân viên Việt Nam thì xếp Việt, lãnh đạo Việt nói thì không nghe, nhưng xếp Hàn mà nói thì mặt tái mét, lúc nào cũng vâng vâng dạ dạ, cúi rạp người. Đi làm với công ty Hàn Quốc đố ai dám đến muộn, lơi là, xin nghỉ lung tung.


Thậm chí có người khi phỏng vấn xin việc còn không dám nói mức lương, đến khi thỏa thuận xong xuôi rồi lại không đi làm... vì hố.


Nói gì ở công ty tư nhân, ở mấy cơ quan đại diện nhà nước Hàn Quốc ở VN cũng thế, có nhiều việc sếp Hàn sai sờ sờ, người ta khiếu nại cũng không dám hỏi xếp Hàn vì.. sợ.


Khi công ty ra một chỉ thị nào đó, công nhân Việt Nam rất ghét phiên dịch tiếng Hàn, cũng chỉ vì không dám ghét xếp Hàn vì ...sợ..


Nhiều cô gái sau khi quen đợc anh người nước ngoài hay Hàn Quốc, thấy nói năng trở nên kênh kiệu, ta đây lắm, có lẽ cũng bắt đầu từ tâm lý.. sợ và nể trọng người Hàn quá mức.


Nhiều người Việt đứng tên doanh nghiệp hộ cho người Hàn, điển hình là hình như tất cả nhà hàng Hàn Quốc đều mượn tên người Việt, được trả mỗi tháng nhận vài đồng thù lao...nhưng vẫn nghĩ họ là xếp, là cấp trên mình nên sai gì làm nấy, kể cả làm sai. 


Công nhân Việt Nam bị chuyên gia Hàn Quốc đánh, chuyện lạ, chúng nó không bị đánh ở Việt Nam thì thôi, chuyện này xẩy ra ở Trung Quốc, nước khác thì tan xương.


Nhiều ngời học tiếng nước ngoài không dám nói chuyện với họ, cũng vì.. sợ, xấu hổ.


Ta cứ nói là vì quan hệ ngoại giao, vì là chuyên gia, vì đủ thứ, nhưng thực ra là.. sợ.


Tại sao thế nhỉ?


Người Việt hay sợ người Hàn vì cứ nghĩ họ rất.. ngon, lắm tiền, học nhiều, lãng mạn như trong phim, trong khi thực tế thì rất nhiều người Hàn ở Việt Nam tử tế, đường hoàng, nhưng nói thật lởm khởm cũng cực nhiều, đã giỏi, cao cấp thì sang nước khác chứ không sang Việt Nam. Có người còn nói chúng nó mang tiếng chuyên gia nhưng thực ra ở Hàn Quốc cũng chỉ là mấy thằng công nhân mèng thôi. Nếu họ không giỏi hơn bạn, giúp đỡ cho bạn, thậm chí còn tệ hơn thì việc gì phải sợ? 


Họ không đáng sợ nhưng mình vẫn cứ sợ là sao nhỉ? 


Người Việt sợ người Hàn vì cứ lầm tưởng họ hiểu mình, tôn trọng mình lắm, ca ngợi, yêu thương mình lắm. Khi một hướng dẫn viên du lịch hỏi một đoàn sinh viên Hàn Quốc “ Nghĩ đến Việt Nam, các bạn nghĩ gì trước tiên” Câu trả lời là “ Cô dâu Việt và Việt cộng”. 


Nhìn cái bảng này, ai bết tiếng Hàn thì đủ hiểu dân Hàn Quốc nó nghĩ gì về Việt nam rồi.

Chẳng việc gì phải sợ hay tôn trọng quá mức cả.


Tôi nhớ có lần nói thẳng với một giám đốc nữ người Việt “ Tôi là người dịch cho chị, chị mời tôi đến, không tôn trọng thì tôi về, chị đừng tưởng chị gặp mấy thằng Hàn Quốc là ngon, xem hôm nay chị nói chuyện với chúng nó bằng cặp mông của chị có được không”. Mụ này tái mặt.


Tôi đã vô số lần đuổi thằng cổ vài thằng Hàn Quốc chỉ vì mặc quần sọc lửng vào trường, không hẹn trước, hút thuốc, vênh váo, nói chuyện bất lịch sự. Trên dưới chục lần chửi thẳng vào mặt mấy thằng Hàn lởm khởm “Cút mẹ mày về nước, cái thành phần rác rưởi chỉ làm bẩn Việt Nam”.


Đi làm với Hàn Quốc mấy chục năm, năm ngoái lần đầu tiên thấy một phiên dịch nữ, học hành rất bài bản, vừa tốt nghiệp đại học KHXH NV ra, còn khá trẻ, nữ, rất xinh đẹp, đã thẳng tay chửi thẳng xếp Hàn “Mày suốt ngày chửi người Việt vậy thì mày về nước chứ ở đây làm gì, mày cho người Việt xấu thế thì mày ở với họ làm gì chứ? Ai bán hàng cho mày, ai thu tiền cho mày, ai tìm gái cho mày? " Chuyện này nói ra một điều là anh chị em công ty đó nhẫn nhục quá, chịu đựng quá và sợ quá..


Họ kiếm tiền từ người Việt, ta đang làm giàu cho họ, người Việt đang làm để nuôi chính họ, người Việt tiêu dùng hàng hóa của họ, thì việc gì chúng ta phải sợ họ?


Đây là Việt Nam, đây là đất nước quê hương ta, việc gì ta phải sợ, hay ta sợ vì bị đuổi việc, hay sợ vì mất mức lương đang nhận là cao? Bạn đừng lầm tưởng, không ai trả lương quá giá trị của chính bạn đâu. Bạn làm được việc thì chửi họ họ cũng không dám đuổi.


Ông Võ Tá Hân, một chuyên gia kinh tế có trích một câu nói nổi tiếng “Nếu bạn nằm xuống như một tấm thảm thì người ta sẽ đạp lên bạn mà đi!”. 


Một người bạn Hàn chí thân của tôi đã nói “ Tôi thấy ngời Việt hay tôn trọng quá mức người nuớc ngoài, thậm chí sợ họ nữa, trong đó có người Hàn, đáng ra họ phải sợ các bạn mới đúng".


Nếu cứ co rúm trước người nước ngoài như vậy, làm sao có thể bước ra thế giới cạnh tranh với cả 6 tỷ người trên toàn cầu.


Người Hàn Quốc có sợ ai không, sợ chứ, về mặt tổng thể, họ sợ Bắc Hàn, sợ Mỹ, sợ Trung Quốc, và trước đây thì họ thấy người châu Âu cũng sợ như ta bây giờ. Nhưng bây giờ thì không, họ sợ chính họ nhiều hơn.


Trong hành động cá nhân thì họ cũng sẵn sàng thể hiện chất yangban (quân tử, quí tộc), dám thể hiện lắm. 


Người Hàn Quốc sang Việt Nam làm ăn, họ đùm bọc, đoàn kết và khi cần thể hiện điều gì với chính phủ, họ nói thẳng, chẳng sợ, nói thật là thiếu gì người Hàn, người nước ngoài sẵn sàng chửi nguoi Việt, chửi Việt Nam, chúng nó đâu có sợ gì.


Nói thì cực đoan, nhưng lần đầu tiên, có một nhóm người Việt khiến cho người nước ngoài và người Hàn Quốc biết sợ, đó là cái nhóm đã quậy phá mấy khu công nghiệp vừa qua. 


Bạn có thế không, chứ tôi đã từng như thế.


Hãy đừng sợ, hãy cứ thể hien đi nếu bạn bị xúc phạm, bực mình, thua thiệt, bị coi thường..., thái độ của họ sẽ thay đổi ngay lập tức, nhìn bạn với con mắt khác cho xem.


Ta cần phải biết sợ, nhưng sợ cái đúng thôi và đặc biet đừng tự hạ mình khi đứng trước người nước ngoài.


Thế giới toàn cầu hóa, chẳng có việc gì phải sợ cả, hãy đừng sợ tất cả người nước ngoài hay sợ người Hàn, hãy sợ những ai tôn trọng mình, giúp đỡ mình, yêu thương quí mến mình.


Và hãy biết sợ chính mình, sợ nghèo hơn, lạc hậu hơn, ngu hơn người khác mà thôi.

Nguồn: Le Huy Khoa Kanata, 2014-07-14

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét